Một trong những mục đích sâu xa nhất của nghệ thuật, hơn cả việc phục vụ niềm đam mê cái đẹp đơn thuần, chính là trị liệu cho tâm hồn. Khi chúng ta vẽ một bức tranh, trải nghiệm bất kỳ hình thức nào của nghệ thuật, đó không đơn thuần chỉ là một hoạt động thể chất, mà con người buộc phải tạo ra mối liên hệ giữa tâm trí và cơ thể, tập trung vào nhận thức, trí tưởng tượng và cảm xúc của chính mình. Giữa bao nhiêu áp lực trong cuộc sống hằng ngày, làm sao để chúng ta lắng nghe được tiếng nói từ con tim? Đôi khi thật khó thể hiện những gì chúng ta cảm nhận, đó là lý do tại sao nghệ thuật là một chiếc cầu trung gian, đưa những tác giả, những người trải nghiệm nghệ thuật tham gia vào cuộc đối thoại với tác phẩm, từ đó khám phá những cảm nghĩ, cảm xúc mà bản thân đang trải qua, học cách giao tiếp với chính mình và với người khác. Đến với nghệ thuật, ta khắc họa thế giới quan bên trong và tạm quên đi thế giới bên ngoài.